Rối Loạn Gắn Bó Cảm Xúc là một rối loạn sức khỏe tâm lý hay thường bắt gặp ở trẻ nhỏ, biểu hiện qua vấn đề trẻ gắn bó và liên hệ với người khác. Cha mẹ, người chăm sóc hoặc chuyên gia tâm lý có thể nhận thấy vấn đề trong việc gắn bó cảm xúc ở trẻ ngay từ khi trẻ được một tuổi.
Hầu hết trẻ bị Rối Loạn Gắn Bó Cảm Xúc đều có vấn đề nghiêm trọng hoặc gặp khó khăn ngay từ những mối quan hệ đầu đời. Nguyên nhân có thể do trẻ từng bị lạm dụng thể chất hoặc tinh thần, hoặc bị bỏ bê. Một số có thể đã bị chăm sóc không đúng cách ngay tại nhà hoặc ngoài nhà (ví dụ: trường mầm non, cơ sở giữ trẻ, chương trình cư trú, nhận nuôi tạm thời hoặc trại trẻ mồ côi).
Một số khác có thể đã trải qua nhiều chấn thương mất mát hoặc do thay đổi người chăm sóc. Các vấn đề thể chất, tâm lý và giao tiếp xã hội liên quan đến Rối Loạn Gắn Bó Cảm Xúc có thể kéo dài ngay cả khi trẻ lớn lên.
Việc chẩn đoán Rối Loạn Tương Tác Xã Hội Thiếu Kiềm Chế thường được chẩn đoán trước khi trẻ lên 5 tuổi.
Việc chuẩn đoán rối loạn Phản Kháng Gắn Bó Cảm Xúc cần được thực hiện nếu các triệu chứng kéo dài để tránh các hành vi gây hấn nghiêm trọng trong tương lai.
Có 4 hình thức gắn bó cảm xúc ở trẻ nhỏ và có thể kéo dài đến khi trưởng thành:
Chẩn đoán
Rối Loạn Phản Kháng Gắn Bó và Rối loạn Tương Tác Xã Hội Thiếu Kiềm Chế là những rối loạn tâm lý nghiêm trọng. Trẻ có biểu hiện của các hình thức Rối Loạn Gắn Bó Cảm Xúc cần được đánh giá tâm lý toàn diện và có phác đồ điều trị cá nhân. Việc điều trị cần có sự tham gia của cả trẻ và gia đình. Sự phối hợp chặt chẽ và liên tục giữa gia đình và nhóm điều trị sẽ làm tăng khả năng thành công.
Mục đích chính trong việc điều trị Rối Loạn Gắn Bó Cảm Xúc là bù đắp cho những thiếu hụt tình cảm những năm đầu đời của trẻ, và cần được thực hiện bởi một chuyên gia trị liệu tâm lý giàu kinh nghiệm. Thời gian điều trị Rối Loạn Gắn bó Cảm Xúc khá dài.
Gia đình và người thân cần tái lập một môi trường cảm xúc an toàn cho trẻ, kiên định và nhìn nhận hành vi của trẻ dưới góc độ tâm lý Gắn Bó Xúc Cảm chứ không phải dưới góc độ hành vi (ví dụ: khi trẻ cãi cự hay chống đối được thông cảm và nhìn nhận như trẻ muốn tự lập; khi trẻ trốn khỏi nhà có thể nhìn nhận như trẻ đang tìm cách trốn chạy khỏi người khác và tránh né cảm xúc của chính mình; trẻ tự làm đau bản thân để giải tỏa nỗi đau trong lòng, giảm thiểu sự vô cảm).